Hạ Tịch Quán được gả vào U Lan Uyển đó là một âm mưu. Hạ Tịch Quán là một mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành còn chồng cô thì ngược lại một người đàng ông với tướng mạo xấu xí, bác sĩ phế tài.*****Bây giò, Hạ Tịch Quán thật lòng cảm mẹ kế Lý Ngọc Lan của cô, Lý Ngọc Lan đón cô đến Hải Thành TÊN CHƯƠNG: CẬP NHẬP: C1 - Chương 1: Tôi chỉ chờ mong anh khó chịu 3 năm trước. C2 - Chương 2: Trước khi tôi chết, cô sẽ không sao đâu 3 năm trước. C3 - Chương 3: Để xem mày có dám không 3 năm trước. C4 - Chương 4: Tôi muốn biết mọi thứ của cô ấy Cưng vợ đến tận cùng - (Chương 2) - Tác giả Huyền Cầm Cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại Wattpad.VN. Danh sách chương truyện Cưng Vợ Đến Tận Cùng Chương 1 - 100 Chương 101 - 200 Chương 201 - 300 Chương 301 - 400 Chương 401 - 500 Chương 501 - 600 Chương 601 - 700 Chương 701 - 800 Chương 801 - 900 Chương 901 - 1000 Chương 1001 - 1100 Chương 1101 - 1200 Chương 1201 - 1300 Chương 1301 - 1400 Chương 1401 Chương 197: Chỉ Có Người Đủ Mạnh Mẽ Mới Không Bị Bắt Nạt CHƯƠNG 197: CHỈ CÓ NGƯỜI ĐỦ MẠNH MẼ MỚI KHÔNG BỊ BẮT NẠT “Cô quên mất bài học lúc trước sao?” Tống Tâm Vân cảnh cáo nói. Trước đây, Tống Tâm Vân và Cố Thanh Hùng bắt cóc cô, uy hiếp Cố Lăng Kiệt lấy Tô Tiểu Linh, chặt đứt ngón tay Vay Tiền Nhanh Chỉ Cần Cmnd. “Đúng đúng, chính là người này, sao cậu lại biết anh ta?” Đỗ Minh Nguyệt xấu hổ cười cười “Vì anh ta cũng là bạn tốt của Lâm Hoàng Phong.” “Không phải chứ, sao ai cũng là bạn tốt của Lâm Hoàng Phong cả thế? Không còn ai khác nữa chắc!” Hoắc Minh Vân bất lực nói.“Cung Quý Dương cũng không tệ, nhưng hình như anh ta đã có người trong lòng rồi.” Cũng lâu rồi không gặp, không biết hai người kia thế nào rồi.“Cái gì?” Hoắc Minh Vân kinh ngạc nhìn cô “Vậy tớ càng không thể chia rẽ bọn họ được, không ổn rồi, đợi lúc về nhà tớ phải nói chuyện lại với ông nội mới được.” Đỗ Minh Nguyệt mỉm cười, có thể nhìn ra Hoắc Minh Vân là một cô gái tốt, ai mà lấy được cô ấy thì đúng là người có lúc này, bò bít tết được bưng lên, đề tài này cũng ngừng no rượu say xong, Hoắc Minh Vân rất là thỏa Minh Nguyệt cười, nói “Trông cậu thế này, cứ như nhà họ Hoắc làm gì cậu không bằng ấy!” Hoắc Minh Vân lắc đầu “Tớ nói cho cậu biết, tra tấn tinh thần cũng là một loại tra tấn đấy nhá!” Nhìn bộ dạng của cô, Đỗ Minh Nguyệt phì đó, hai người đi dạo phố, có mấy quán ăn nhanh đã mở cửa, Hoắc Minh Vân nhìn những quán ăn nhanh đó, không nhịn được cơn thèm.“Ông nội ghét nhất tớ ăn vặt bên ngoài, luôn nói không sạch sẽ, giờ không có ông ở đây, tớ phải ăn thử xem nó thế nào!” Nhìn bộ dạng tham ăn của cô, Đỗ Minh Nguyệt dở khóc dở cười.“Cậu ở đây đợi tớ nhé, tớ đi mua cho cậu!” “Để tớ đi với cậu nhé?” Đỗ Minh Nguyệt không yên Minh Vân khoát tay, nói “Không cần đâu, tớ không sao đâu mà!” Nói xong, cô chạy vèo nhỏ đến lớn cô đều được bao bọc trong sự yêu thương chiều chuộng, hồn nhiên ngây thơ như một đứa Minh Nguyệt thấy như vậy cũng tốt lắm, vĩnh viễn giống như một đứa trẻ không chịu lớn, thật tốt biết bao nhiêu! Cô đứng bên lề đường chờ Hoắc Minh Vân, lúc này, đột nhiên có một chiếc xe van chạy tới, dừng lại bên cạnh người đàn ông cao lớn bước xuống, kéo Đỗ Minh Nguyệt vào trong Minh Nguyệt thấy tình huống không ổn, lập tức hét to lên “Các người là ai? Thả tôi ra, thả ra… Ưm ưm…” Miệng cô bị bịt kín lại, chỉ có thể phát ra mấy âm thanh nghẹn Minh Vân vừa mua đồ xong, lúc chuẩn bị quay lại thì thấy cảnh tượng Đỗ Minh Nguyệt bị kéo vào xe ăn vặt rơi xuống đất, cô gấp gáp chạy đến, gọi “Minh Nguyệt! Minh Nguyệt!” Những người kia nhìn thấy cô, lập tức kéo Đỗ Minh Nguyệt nhanh chóng lên xe.“Lái xe mau!” Một người trong bọn đó, xe van nghênh ngang rời đi, Hoắc Minh Vân lo lắng, muốn đuổi cũng không đuổi lúc này, có một chiếc xe cảnh sát tuần tra chạy tới, Hoắc Minh Vân lập tức phi ra chặn chiếc xe cảnh sát kia cũng lập tức thắng lại, Hoắc Minh Vân thấy thế, bước nhanh nhìn thấy Trương Văn Thành, đầu óc cô trống rỗng, chỉ còn lại hình ảnh lúc anh ta ôm lấy còn nhớ âm thanh lúc đó anh ta nói bên tai cô “Đừng sợ!” Trương Văn Thành nhìn người phụ nữ trước mắt cứ nhìn mình chằm chằm, không khỏi có chút chán bên cạnh anh ta hỏi “Cô gì ơi, có chuyện gì không?” Lúc này Hoắc Minh Vân mới tỉnh táo lại, sốt ruột nói “Minh Nguyệt, Minh Nguyệt bị người ta bắt đi rồi!” Giọng nói của cô lẫn với tiếng khóc nức nở, nước mắt tuôn rơi, cô không biết là vì Trương Văn Thành, hay là vì Đỗ Minh có thể là vì cả Văn Thành nghe tên Minh Nguyệt, lập tức bối rối.“Minh Nguyệt? Minh Nguyệt nào?” Hoắc Minh Vân nghẹn ngào trả lời “Đỗ Minh Nguyệt, cô ấy là bạn tốt nhất của tôi, tôi vừa thấy cô ấy bị người ta kéo lên xe van rồi!” Nghe thấy tên Đỗ Minh Nguyệt, Trương Văn Thành thì nghiêm túc hẳn lên.“Khải Quân.” Trần Khải Quân là người đang lái xe, anh ta gật đầu, chuẩn bị đuổi theo nhưng bị Hoắc Minh Vân ngăn lại “Tôi đi cùng các anh, tôi biết bọn họ đi đâu.” Trương Văn Thành hít sâu một hơi, lạnh lùng ra lệnh “Lên xe, nhanh!” Hoắc Minh Vân thấy anh ta đồng ý, vội vàng trèo lên xe.“Cô có thấy biển số xe của bọn chúng không?” Trương Văn Thành sốt ruột Minh Vân suy nghĩ, lại nhớ lúc ấy gấp quá, cô không nhìn rõ biển số vậy Trương Văn Thành cũng không đuổi kịp bọn người kia, trong lòng anh ta có chút lo lắng, nhưng lại không biết phải làm cảm giác này khiến anh ta cảm thấy bất Minh Vân thấy cảnh này, lập tức bẹp miệng khóc òa lên.“Hu hu… Minh Nguyệt bị bắt đi, nếu Lâm Hoàng Phong biết, tôi chắc chắn sẽ bị giết chết! Hu hu hu…” Trương Văn Thành vừa nghe đến Lâm Hoàng Phong là biết ngay nên làm thế Nguyệt là vợ anh, anh không thể mặc kệ không quan tâm.“Gọi điện thoại cho Lâm Hoàng Phong, để anh ta hỗ trợ.” Hoắc Minh Vân thấy cũng đúng, nhanh chóng bấm số điện thoại của Lâm Hoàng mà ông nội đã bảo cô lưu số điện thoại của các quan chức và người có địa vị cao lại, nói là sau này tất có chỗ thoại kết nối, nghe thấy giọng nói của Lâm Hoàng Phong, cô có hơi sợ hãi, hai mắt lại ầng ậng nước.“Lâm Hoàng Phong, là tôi, Hoắc Minh Nguyệt, Minh Nguyệt bị người ta bắt cóc, anh nhanh nghĩ cách gì đi có được không?” Cô vừa khóc thút thít vừa Hoàng Phong nghe thấy Minh Nguyệt xảy ra chuyện, đứng bật dậy.“Cô nói cái gì? Minh Nguyệt làm sao?” Nghe thấy giọng nói tức giận của anh, Hoắc Minh Vân không nhịn được khóc òa lên.“Tôi không biết, tôi cũng không biết xảy ra chuyện gì cả, tôi chỉ, tôi chỉ đi mua ít đồ ăn vặt, quay lại thì thấy Minh Nguyệt bị… Hu hu hu…” Hoắc Minh Vân đã không biết bản thân đang nói gì nữa mắt cô cứ giọt dài giọt ngắn không ngừng rơi xuống, nhìn cực kỳ đáng Văn Thành không nhìn nổi nữa, giật lấy điện thoại, nói “Chủ tịch Phong à? Tôi là Trương Văn Thành đây, anh có cách nào để biết Minh Nguyệt đang ở đâu không?” Vốn dĩ Lâm Hoàng Phong đã lo lắng rồi, nghe thấy Trương Văn Thành gọi tên vợ mình thân mật như vậy, lại càng điên máu hơn.“Cảnh sát Trương, vợ tôi không cần làm phiền anh, tôi tất nhiên sẽ đi tìm cô ấy!” Nói xong, anh cúp Hồng Quang nhìn bộ dạng vội vàng của anh, lo lắng hỏi “Chủ tịch, đã xảy ra chuyện gì sao?” Lâm Hoàng Phong đột nhiên dùng sức hất hết văn kiện trên bàn xuống đất, sau đó nói với anh ta “Anh nhanh đi kiểm tra định vị trên người bà chủ đi, tôi muốn biết cô ấy đang ở đâu, đi ngay đi!” Tiêu Hồng Quang gật đầu, lập tức đi ra ra là vì chuyện của bà chủ nên mới tức giận, lần trước mảnh đất kia bị tập đoàn Đỗ Thị giành mất cũng không thấy anh tức giận đến vậy..

cưng vợ đến tận cùng chương 101